19:11 ICT Thứ sáu, 29/03/2024

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 545

Máy chủ tìm kiếm : 84

Khách viếng thăm : 461


Hôm nayHôm nay : 67520

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 2899610

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 34236031

Trang nhất » Tin Tức » Truyền thống & Phát triển » Thời đàm

Quang cao giua trang
top

Đừng để “đèn nhà ai nấy rạng”

Tác giả: Kiều Vũ - Thứ sáu - 24/10/2014 08:26
Hình minh họa (nguồn Internet)

Hình minh họa (nguồn Internet)

Tiếng người phụ nữ thất thanh “bớ bà con chòm xóm ơi cứu con tôi với, chồng tôi nó giết con tôi rồi”, đáp lại chỉ là cái dòm dửng dưng và sự im hơi lặng tiếng của những người xung quanh.
Khi nhà nhà đang chuẩn bị bữa cơm tối thì nghe tiếng loảng xoảng của chén dĩa rơi vỡ, tiếng đập phá đồ đạc và tiếng la hét, mọi người đều chạy ra xem nhà ai đang có đánh lộn. Hóa ra là nhà chị T, cách nhà tôi mấy căn.
 
Mọi người nhốn nháo đứng trước cửa nhà chị rồi chỉ trỏ vào bên trong khi thấy chồng chị T đang túm tóc đứa con gái tên H, 19 tuổi, đập đầu nó vào tường bôm bốp, còn chị T đang la hét cố gỡ cánh tay bạo lực của chồng ra.
Cảnh tượng trở lên hỗn loạn khi chồng chị T vào nhà lấy con dao ra dí vào cổ H khi bị H phản kháng và đuổi ra khỏi nhà. Vừa nghe tiếng anh ta dọa giết H, mọi người bắt đầu tản ra hoặc ai về nhà nấy vì không muốn vạ lây.
 
Chị T vẫn giằng co và cố van nài, nhưng anh ta càng lúc càng hung tợn, tiếp tục đấm đá túi bụi khiến H chao đảo. Bất lực, chị T chạy ra kêu xin bà con giúp chị nhưng không một ai can thiệp. Chị lại chạy vào quỳ lạy xin chồng. Sau đó, anh ta bỏ đi để lại hai mẹ con ngồi ôm nhau khóc nấc và tiếng khóc lặng dần lặng dần. 
 
Ông bà ta có câu “hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau” hay câu “bán anh em xa mua láng giềng gần”, nhưng dường như sự vô cảm của con người đang làm xói mòn đi giá trị tốt đẹp đó. Họ lạnh lùng, làm ngơ trước sự khẩn thiết của người mẹ đang cần sự cứu giúp. Buồn hơn nữa là trong số những người đứng đó có cả những thanh niên khỏe mạnh và được xem là người tốt nhưng họ vẫn dửng dưng xem như đó không phải chuyện của mình. 
 
Sau vụ đó, chị T và H ra đường chỉ cúi mặt chẳng dám nhìn ai. Một lần gặp H, tôi mới biết người đó không phải là cha ruột mà chỉ là cha dượng, ông ta rất hay gây sự vô cớ với mẹ H khiến H không chịu được dù rất nhiều lần đã cố gắng kìm nén cho yên nhà yên cửa. H nói, giờ có xảy ra chuyện gì cũng chẳng biết trông cậy vào ai, em buồn lắm. H lại trào nước mắt. 
 
Đành rằng gia đình chị T chẳng quá thân thiết với hàng xóm vì vợ chồng chị đi làm từ sáng tới tối mới về, đôi khi cũng có xảy ra xích mích nhỏ về việc nuôi chó mất vệ sinh của nhà chị, nhưng không thể vì thế đánh mất đi tình làng nghĩa xóm, thây kệ những gì đang xảy ra.
 
Không biết có mấy ai đặt mình vào vị trí của mẹ con chị T để nghĩ một ngày nào đó họ cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự và cần được giúp đỡ. Và liệu họ có ân hận nếu lỡ chẳng may con dao xuyên qua cổ H hay không?./.

Tác giả: Kiều Vũ

Nguồn tin: vanhien.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

GIỚI THIỆU CHUNG

Viện Nghiên cứu Truyền thống và Phát triển (TaDRI) là một tổ chức khoa học công nghệ phi chính phủ, phi lợi nhuận được thành lập theo quyết định số 1364/QĐ - LHH của Liên hiệp các Hội Khoa học và kỹ thuật Việt Nam ngày 11/10/2006 và giấy phép hoạt động khoa học công nghệ số A-571 do Bộ Khoa học...

Đọc nhiều nhất